《呈鹿太公一百韵》拼音版

明代魏学洢

chéng鹿tàigōngbǎiyùn--wèixué

nányànshìqiánshēnxiàngfànyángxié怀huáimèngfēnggòuhuáng

tóucūnjuānxīnbàicǎotángdàoyánhánhúnègāobáoqióngcāng

liàngzhízhōngduānníngdòngyǒufāngyánsēnyuēxìngàinóngsāng

jùnjiézūnbīngjiànxiāngmángjìngyànfāngdiǎnxínghuángbèishuòwàngbáiméiliáng

jīngshénzhànmiányánzhǐchāng使shǐjūndāngzhèngguódàojīnyáng

fēngshìchuánjīnkuìbēixiāngjīnshìzhòubáiqiàxiāngzhuāng

yùnzhīlánjìngménliúxìngzǎoxiāngróngzhòuzhèngjiàngāoliáng

pèizhōngwèihuì鸿hóngyǎnzhǎngchìpēnhànxuèyànjīngguāng

jièjiéjīnghuánhuìyīngshēngzhènmiàolángkòujiēzhēngnèitǎngzhàngjiànchūwēijiāng

齿chǐjuémóuránxiānángshǐkuāyǐnjīngjiéxuánláng

měngzhìkuāngzhōngxióngxīngàihuāngcānyúnchánbáizhàopèijīnghuáng

tòngyǐnxuānjūncuìhuānjiànzhāngxīngǎnxièduōshìchéngxiāng

wēngběnqiānxúngànjiāntóngbǎiliàngāngshūxiūniànzhǐqínwáng

yuèxiāobīngxīngyúngěngmángpíngshēngjiāocuìzhōngxiàomiǎnkuāngráng

diāoèfánkòuzhǎngyòuxiángwénbēizǎohuìbǎoxuànlínláng

wànguótuīguānmiǎnqiānqúndànjiéhángcáihuīchǎnwángdànchángyáng

chìshèngzhuīyōushǐqūnxúnxièdāngshíguāxúnbiéshùzhànshǔhòufāngtáng

ǎiǎizhījiùyuányuánfāngwèiyāngcéngsūnjiānyǐngzhìchéngxíng

kuàzhúníngxīnziqíngshūyǎotiǎolángtàn怀huáixúnzǎoěrwènzhānghuáng

shēnruǎnqiānwěnzhāngcháopínduōduōgèngyángyáng

wèichóuduānzǒngwàngjiànjiānjuéshuòshāqiāng

chěnghéngdèngguāngōngqiángshùbiāozhēnjiǒngzuòféngchǎng

shūsuíqīngdiàngāoōuyòugōngdōngyóutàidàinántiàomèngháng

zhuōluòtánmíngshèngfēiyángxiànguǒliángyáoláichuíhuàntuóshìtiánzhuāng

xuělíng椿chūnqínglínfēngshùfāngpángguānxiándòngquèshénshāng

tànshuāituíchángbàngshìyīncuīshízhìbèixùnliáng

zixiāngcháchénhūnchángnòngháifēndiéxièlǎoqiǎoxiāngyáng

shìhuānyānbǎilíngwěnwàngpānéjiàtáoyǎnkōngfáng

jìngshúyóuzàibēiláiwánghánxīnshōuzhǔzhàngwěnlèiduìkuāngchuáng

shēngyànkānsuānwéngèngduànchánghāoyōuchénwǎngmíngsuànwèishāng

guàishìpíngkōngjiàngqīnjuànshìyāngchùxiéshīzhìjiǎogòuhuòdiāodāng

bēnténgchūkǎnchējiéjuémángzhǐshēnànshǔkùnhéngyáng

mìngwēi线xiànyánwēizhuóruòtāngjiǔtiānzhōngjìnliùyuèjuéfēishuāng

shēngziyōngquǎnqióngzhuàngshìzhāngjiǎokōngzhízhúlànzhǐbànghuáng

xùnqiánxiāngchùróngxīncǎnliàngcháoyōutiǎnmiè广guǎngliǔtáocáng

cǎobànchóuchángxiángnánxíngqíngběiwànglànglàng

érxúnānzháishuísòngshuǐjiāngrénxìnyǒuyǎnzǒngmáng

húndànghúnnánxíngjiāngrénshēngsuōzhuìxiūhuáng

zhǎngzhěxìngliánmǐngāoyánkǎikāngqíngzhēng忿fèn忿fèntiāndàomángmáng

gòngliàngshēnchóushéyǒuhuángshìshēnjīnqiěsànfēnjǐnzhuǎnchéngxiáng

jiěbànchíyǎoniǎokāilóngfàngfènghuángqiānniánshèqiáng

xiàocóngjiānzhēnjiāngsūnsōngxīnzhàozhāngqièféngráng

jìngxíngliánkāizuǒxiāngzhěngwēiqínglièpáihuànkēngqiāng

quèrénzhēngchízhòngfángzhàngbiéyǒuzhǎngxiàowèifáng

jiàzhìfēnfēnyuánkuíkuǎnkuǎnchángzànxíngjiùzhòngdàoshòuqīnnáng

jiànchánchǔgèngduānyǐnyuèkāngmíngēnbàoshèngchuàng

lǎojiāxiàngxiānshēngfànhángyánchénghuòjiànxiǎozinéngkuáng

zhuójiǔchéngxīnqīngfānguàduǎnqiángbiàn穿chuāndòngluànshang

shìguòjīngshípíngzhìyánghàocuīxiàdiàodàiqiūshāng

yànsǒuyīngxiónggàishānyànzhuāngrángōngxiàoguìjìnjièméishāng

魏学洢简介

唐代·魏学洢的简介

魏学洢(约1596——约1625),字子敬,中国明朝末嘉善(今属浙江省嘉兴市)人,明朝末年的著名散文作家。是当地有名的秀才,也是一代明臣魏大中的长子,一生未做过官,好学善文,著有《茅檐集》。被清代人张潮收入《虞初新志》的《核舟记》,是其代表作。

...〔 ► 魏学洢的诗(170篇)